Thứ Ba, 24 tháng 4, 2018

Phũ

Viết cái văn bản trả lời khách không ra hồn thì làm được việc gì lớn. Ăn nói không nên lời thì mãi làm lính thôi. Bán hàng lơ ngơ như cậu thì nghèo cả đời.
Một thời đi làm tôi phải nghe những lời như vậy. Khá thường xuyên. Có khi đúng. Và nhiều lần bị oan.
Về nhà những câu nói đó vẫn cứ ám ảnh trong giấc ngủ, trong khi ăn. Buồn rớt nước mắt.
Nhưng tôi không cãi (nhất là khi có người thứ ba), cũng không bao biện, thỉnh thoảng thanh minh vừa đủ.
Sếp có trách nhiệm với mình sếp mới mắng.
Dành phần lớn thời gian để làm, để học để sửa từng chút một. Mỗi ngày nhích một ít. Mà khổ lắm, học toàn tự học tự đúc kết chứ làm gì có sách, có thầy giỏi như bây giờ.
Dần dần chẳng biết từ khi nào khi cần viết khó và phát ngôn khó trong những tình huống khó tôi thường là người đại diện cho sếp để lĩnh xướng.
Sau mấy chục năm vẫn nhớ có một lần một vị khách nói với sếp: nhân viên biết im lặng kể cả khi anh mắng oan là quý lắm đó.
Em phản ứng dữ dội bằng cách làm tốt hơn đó sếp. Ngày đó nhờ sếp mà em đã rút ra bài học nhớ đời là muốn tồn tại phải biết làm bạn với phũ. Em cảm ơn sếp đã phũ với em.
Hình như thế hệ tôi trước đây ai cũng có những câu chuyện giông giống nhau như vậy. Có lẽ lên bờ xuống ruộng cũng là một dạng của may mắn. Đừng than trách, chỉ hành động mới mang lại sự thay đổi.
Bạn muốn học lập trình hãy liên hệ ngay với Mỹ Vân để được nhận ưu đãi từ học viện nhé
Học lập trình tại Đà Nẵng
Học lập trình tại Đà Nẵng 0935029202

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét